Gan không, tôi chưa bao giờ nhận điều phối một talkshow mà nhân vật tôi chưa từng gặp, chưa biết lần nào?. Chỉ được người trưởng nhóm thu hình (nhóm 4 người, 4 máy) dặn: chị mặc áo màu thật trầm, thật nhạt vì nhân vật phục trang lộng lẫy, đa sắc lắm nhé.
Và em đến. Và thật dịu dàng, em tự tin giới thiệu rằng em tên Vàng Thị Dế (hả, tôi thầm hỏi trong đầu, tên lạ nhỉ), 23 tuổi, người H'mông, từ cao nguyên đá Đồng Văn, Hà Giang, sáng sớm nay khởi hành từ nhà đi Hà Nội rồi bay vào và từ sân bay về thẳng phòng thu ạ. Òa, khi được cài mic, em nhẹ nhàng hỏi, em có nên đội mũ không, sao không, đẹp quá mà. Em chẳng có vẻ xa lạ với đủ thứ lỉnh kỉnh các loại đèn sáng lóa và hàng lọat chân đèn máy thu hình cao thấp.

Bên cạnh em, cô gái thị thành Bích Diền mặc váy toàn đen cứ liếc nhìn e, vừa lý thú ngắm bộ áo váy xanh màu lá do Dế tự dệt và tự thiết kế, vừa trố mắt với nhiều câu chuyện thật quá thú vị. Em kể quá trình em điều khiển dự án "Hemp H'mông Việt Nam" là dệt vải Hemp từ nguyên liệu là sợi chiết ra từ cây gai dầu, một loại có chứa chất gây nghiện, được làm do các thợ dệt là các cô bác trong làng. Mỗi lần muốn thay đổi qui cách, qui trình là em phải về thuyết phục mẹ (ôm mẹ, năn nỉ, thuyết phục đến khi mẹ xiêu lòng), ví dụ để thay đổi khung dệt để khổ vải tăng từ 0,4m lên 0,6m là phải mất 6 tháng.

Cuộc phỏng vấn của tôi dẫn câu chuyện đến đúng mục đích " thầm kín" của tôi là tìm hiểu sâu và kết nối một dự án có khả năng phát triển vải gai dầu (đầy hứa hẹn) với Faslink, một doanh nghiệp tiên phong luôn sục tìm các tài nguyên bản địa với giấc mơ "trở thành điểm sáng trên bản đồ các nguyên liệu dệt may bền vững toàn cầu".
Nhịp cầu tôi thử giăng ra có vẻ đã đủ sức hấp dẫn thu hút Faslink và Hemp H'mông Việt Nam đến với nhau, trong đó người mai mối cũng bị hút vào lời hẹn "sẽ sớm đến cao nguyên đá Đồng Văn" của Dế.