Tôi kể tiếp chuyện thú vị của chuyến đi Hàn chớp nhoáng (chỉ có 5 ngày). Chuyện vui thì nhớ rõ hơn. Tôi được bạn Minh Anh, thương vụ Việt Nam ở Hàn, cô bạn tận tụy hiếm thấy của dàn thương vụ nói chung đưa đi thăm 3 công ty. Đều rất có ích và còn thú vị.
Chuyện hài thứ nhất. Ở công ty kỳ lân (là công ty khởi nghiệp có giá trị hơn 1 tỷ đô la) nổi tiếng về dữ liệu của Hàn Quốc TRIDGE, khi chia tay, anh Luke Lee, trợ lý GĐ , phụ trách giải pháp tăng trưởng của công ty, tặng chúng tôi một túi xách vải màu đen thiết kế rất đẹp, một mặt có đầy những chữ cái . Tôi cầm lên đọc và phì cười. Anh chàng đang trao quà liếc thấy. Trao quà xong, anh ta hỏi khẽ tôi, vì sao đọc các dòng chữ, chị cười? Tôi phục “con mắt tinh đời” của anh chàng, trả lời ngay. Bạn khoanh các chữ rất khéo, thành slogan công ty: EMPOWER TOMORROW như lời hứa hẹn nhưng ở Việt Nam tôi, hễ hứa “ngày mai” cũng có thể bị hiểu là… không bao giờ. Tôi kể nhanh, câu chuyện “mai ăn khỏi trả tiền” về một anh chàng vào quán ăn, thấy bảng ghi “Mai ăn khỏi trả tiền”, bèn ghi nhớ và hôm sau đến ăn, xong bữa, thản nhiên đi ra, và chủ quán cũng thản nhiên gọi lại, chỉ hàng chữ. Vẫn đến mai mới khỏi trả tiền, anh ơi. Chàng Tridge cười kha kha, một bạn trong đoàn đùa, thay cho lời hứa ngày mai đó, hãy làm ngay chuyện hôm nay, là tặng thêm cái áo thun hay chiếc cặp của Tridge. Và không chút bối rối, chàng chỉ tay vào chiếc túi, vâng đúng như lời hứa, mời các bạn NGÀY MAI tới nhé.

Chuyện hài thứ hai. Anh Lee Sang Yeop, phụ trách phòng kinh doanh và tiếp thị quốc tế của công ty SXKD nông sản ONSEN đưa chúng tôi đi thăm công ty anh. Khi vào phòng trữ hạt giống đang ở nhiệt độ âm 20 độ (-20 độ C) anh giải thích thật nhanh gọn kỹ thuật lưu kho ở đây, chừng 5 phút thôi mà tôi đã thấy áo quần tôi lạnh và ướt, tôi đùa, căn phòng này công ty có bao giờ đưa nhân viên vào đây để phạt chưa, thì chàng nói, à, cám ơn chị, thỉnh thoảng tôi có làm lỗi, có bị phạt mà chưa bị đưa vô đây, từ nay tôi sẽ đề xuất hình thức phạt này. Khi chia tay, đoàn Việt Nam trao cho anh một túi giấy gồm tất cả sản phẩm các công ty tham dự hội chợ, đều rất lạ với ONSEN và anh chàng tinh tế khen, mỗi công ty một sáng kiến, chúng tôi sẽ nghiên cứu từng sản phẩm, cám ơn nhiều, xin lỗi quà của chúng tôi hơi cồng kềnh (lời xin lỗi cũng ráng nhắc về lòng hiếu khách và sự hấp dẫn của sản phẩm). Tôi nói lời động viên: “sau khi uống và nếm thử các sản phẩm của ONSEN thì… cồng kềnh hơn cũng được”. Lời khen “tế nhị” của tôi bị các bạn trong đoàn chế giễu quá trời, vì trong hộp to quà của ONSEN, có chai nước gạo bí đỏ ngon thật nhưng nặng đến 1,2 kg (làm sao vác món quà quí ấy về?), khiến chúng tôi “hào phóng ngang xương”, kéo nhau vác xuống tặng ông bảo vệ chung cư (ông ấy cám ơn mà vui vừa phải, khiến tôi tự hỏi, có giả vờ không nhỉ, vì chắc cũng… thường bị như vậy?)



Chuyện hài ở công ty thương mại điện tử CROSS. Cross là một công ty khiến tôi bật thầm trong đầu “Eureka”, sau khi nghe ông đại sứ Việt Nam tại Hàn Vũ Hồ khuyến khích là BSA hãy đưa thêm nhiều hơn các sản phẩm chất lượng cao có thương hiệu mạnh Việt Nam sang đây, vì CROSS gợi ý một giải pháp hay cho yêu cầu này. Chúng tôi đến sớm hơn giờ hẹn tới 45 phút. Ở châu Âu thì chúng tôi cứ đứng ngoài cửa chờ thôi, đằng này người đại diện tất tả chạy ra, vồn vã chào và mời vô. Trên mặt anh còn lấm tấm nước rửa mặt (mấy bạn nữ đã bàn, chạy ra đón khách vã mồ hôi, thì bạn khác nói, không, kem giữ ẩm đó, đàn ông Hàn xài mỹ phẩm nhiều lắm, hihi). Anh giới thiệu về một lộ trình đưa hàng Việt qua xứ Hàn nhanh và hiệu quả bằng Cross. Tôi bật ngay điều thấy nên làm trong đầu : tôi sẽ kể ngay ở "5 phút - chuyện thị trường" về một cách đưa hàng Việt qua đây thật nhanh thật hiệu quả. Ít nhất có 80 ngàn hộ gia đình Hàn - Việt và hàng trăm nghìn sinh viên, công nhân Việt đang ở đây rất cần hàng Việt. Anh ta cám ơn rối rít và nói, tôi đợi xem chuyện kể về Cross của chị (công ty anh đang có chuyên mục quảng cáo hàng Việt bằng tiếng Việt trên kênh Tiktok rất hiệu quả). Chia tay, anh mời chụp hình chung, dĩ nhiên kéo mọi người đến đứng dưới logo và tên của Cross, xong còn sáng kiến vác khệ nệ con mascot (hình nộm quảng cáo thương hiệu) ra để cạnh tên công ty. Khi anh xông ra tự khiêng quá nhanh con mascot (tuy nhẹ nhưng to đùng), một chiếc giày rớt ra, mọi người xúm vô nhặt và lắp ngay chiếc giày. Anh dựng con mascot xong, một bạn VN chỉ tay, nhưng cái quần bị tụt xuống kia, thế là anh nhanh nhanh kéo chiếc quần cũng to ùng oàng của mascot lên, hơi ngượng nói chữa thẹn rất nhanh “như xử lý dữ liệu mà nhanh thì cũng có khi trục trặc”. Ai nấy cười phục anh chàng quá khéo. Tôi nói với anh chàng khi chia tay, dữ liệu xử lý quá nhanh thì có khi sai nhưng cách giải thích cái sai của bạn , quá khéo, thật hiệu quả đó...

Những chuyện bé xíu tôi nghĩ là kiểu hài thú vị kể trên có khi chẳng khiến bạn cười và còn nghĩ…nhạt thếch. Riêng tôi tôi thấy thú vị vì những chàng trai chưa đến 30 của các công ty trên, họ nhanh nhẹn thông minh (tình cờ họ cho biết họ đều học ở Mỹ về) đều ứng xử rất duyên rất nhanh và nổi bật nhất là họ yêu sản phẩm của họ vô hạn. Chữa lỗi cũng thành cơ hội “quảng cáo” thêm lần nữa, đúng kiểu tiếp thị của Hàn?